Thơ Truyện ngắn Tiểu thuyết Tản văn Đôi lời

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

EM TRỞ VỀ VỊ TRÍ CỦA CHÍNH EM

Em trở về vị trí của chính em
Không đau buồn vì tổn thương đang gánh
Nhưng em mệt, cứ gồng lên chịu đựng
Rồi canh cánh với nỗi đau vô tình
Em bước đi gửi lại anh cuộc tình
Về đúng nghĩa với cuộc sống ngày trước
Trả lại anh, những buổi chiều, đôi chân rảo bước
Trả lại tất cả những cảm xúc chai sần
Sẽ quên dần vị ngọt của đôi môi
Thôi gán ghép lòng mình với nỗi nhớ
Chôn giấu, những hững hờ, làm con tim tan vỡ
Dù đường về, đã ngỡ, sẽ chung đôi
Em không trách những dại khờ, lầm lỗi
Khối tình này, anh đâu giữ cho anh
Có phải chăng? Chỉ mong em bước nhanh
Vì trong anh, tình này là vô nghĩa
Buồn hay vui, anh đâu màng đếm xỉa
Mong hay chờ, cứ lặng lẽ, mình em
Anh đã xem, tâm hồn này tự nguyện
Mong chờ gì? Chỉ hình hài còn nguyên
Em cười khi mưa rớt ngoài hiên
Nhỏ nước mắt, những ngày trời nắng đẹp
Vì với em, một ý nghĩ hạn hẹp
Tìm nơi nào? Một người giống như em
Anh cứ tìm, ngày mai của chính anh
Em trở về, chẳng mong ai sẽ đến
Dẫu biết rằng, thuyền cũng sẽ cập bến
Nhưng em sẽ tìm, hạnh phúc với chính em...

                                                       -nangvohinh-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét