Thơ Truyện ngắn Tiểu thuyết Tản văn Đôi lời

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

ANH MỆT RỒI

Anh mệt rồi, anh sẽ ngủ ngay thôi
Này cô gái! Sao loay hoay mãi thế?
Anh biết rằng, em đang rất mỏi mệt
Sao không cuộn mình trong một giấc ngủ say?
Anh mệt rồi, anh sẽ cố quên ngay
Này cô gái, sao em cứ cố nhớ?
Đường gập ghềnh nhưng phía trước rộng mở
Sao em cứ hoài đứng mãi chẳng đi?
Anh mệt rồi, anh sẽ chẳng nghĩ suy
Này cô gái, em làm gì ở đó?
Em nghĩ rằng quên đi là rất khó
Nên vướng hoài trong quá khứ đau thương
Anh mệt rồi, chẳng muốn níu tơ vương
Anh sẽ sống như khi xưa anh sống
Không muốn đầu óc mình trống rỗng
Vui lên nào, hãy cứ sống như anh.

                                         
-nangvohinh-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét