Thơ Truyện ngắn Tiểu thuyết Tản văn Đôi lời

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

MẠNH MẼ LÊN CÔ GÁI

Anh đến với nó, một ngày dịu dàng có chút nắng, chút gió. Tình yêu anh dành cho nó cũng nhẹ nhàng như thế. Anh đến, anh trao cho nó một bờ vai tạm bợ để rồi nó hân hoan tựa vào bờ vai ấy. Nó tin vào một tình yêu ở trong cổ tích.
Một cô gái từng vấp ngã, từng đau khổ trong tình yêu. Anh làm cho nó tin rằng trên thế giới này sẽ có một tình yêu đúng nghĩa và rồi anh đập nát tất cả, đập nát niềm tin của một cô gái yếu đuối. A khiến nó một lần nữa tin rằng: Không có gì là mãi mãi!
Ngày anh đi, không một lí do, anh biến mất khỏi cuộc đời nó như một ladn khói, tan biến, tất cả tan biến. Anh để nó một chống chọi với tất cả. Giá như anh cho nó một lí do, nó sẽ đau lắm nhưng sẽ không tuyệt vọng như bây giờ.
Ngày lại ngày qua đi nặng nề và u ám như thế. Nó hay tỉnh giấc mỗi khi giấc mơ có bóng hình anh, nó quờ quạng với lấy chiếc điện thoại tìm kiếm một cuộc gọi, một tin nhắn rồi lại vô vọng với dòng nước mắt lăn dài trong đêm.
Nó ngu ngốc chờ đợi anh, ngu ngốc tìm thật nhiều lí do biện minh cho sự biến mất của anh. Anh đang trêu nó thôi mà, anh đang thử thách nó thôi mà. Những kỉ niệm về anh, nó vẫn cất giữ. Những tấm ảnh của anh, nó không xóa. Nó nhớ anh, nó tìm kiếm bóng hình anh trong từng tấm ảnh, rồi nó lại như điên như dại tìm anh bằng mọi cách mà nó có thể nghĩ ra, rồi vô vọng trong từng nhịp thở gấp gáp. Từng giây, từng phút trôi qua với nó là từng cơn đau, nghẹn đắng. Một mình, một mình trơ trọi giữa cái thế giới lạnh lẽo này.
Một ngày, hai ngày...
Một tuần, hai tuần...
Nó đang đếm thời gian để anh về bên nó đó.
Rồi một năm!
Anh không quay về. Nó biết anh đã đi thật rồi. Nó nên chấp nhận hay cố chấp phủ nhận, anh chỉ là một bờ vai tạm cho nó quên đi cái lạnh của mùa đông đó mà thôi.
Niềm tin của nó, mất rồi. Hình ảnh về anh, nó sẽ xóa. Lời hứa không để nó một mình, tan theo gió rồi. Đừng cho cô thấy ánh mặt của anh lần nào nữa nhé.
Khóc! Lần này nữa thôi nhé cô gái. Hãy là cô ngày mà anh chưa đến, bầu trời này vẫn dành cho cô đấy!       

                                                                                               Nắng Vô Hình
                                                                                                    02/ 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét