Thơ Truyện ngắn Tiểu thuyết Tản văn Đôi lời

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

EM NGHE NÓI

Em nghe người ta nói về tình yêu
Anh là gió, còn em là ngọn cỏ
Ngày gió đến, cỏ không chút lo âu
Theo cơn gió rong chơi những buổi chiều.
Đến bên cỏ vào một ngày nắng lạ
Gió dịu dàng, mắt anh sáng long lanh
Em bỗng say, chìm trong đôi mắt ấy
Rồi vội vã trao tình trọn cho anh.
Gió bỗng đi mang niềm vui của cỏ
Cỏ dại khờ lặng nhìn cơn gió bay
Em níu anh ở lại " khoảng trời nhỏ"
Anh đi rồi, sao em mãi đợi mong?
Gió lạnh lùng bay đến vùng đất mới
Anh cũng chạy theo nhịp đập con tim
Cỏ đứng đó, lạc lõng giữa đất trời
Em không hờn, chẳng giận, chỉ lặng im.
Và giá như được một lần hoán đổi
Anh- ngọn cỏ, em là cơn gió kia...
                                      Nắng Vô Hình
                                          02/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét