Thơ Truyện ngắn Tiểu thuyết Tản văn Đôi lời

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

KỈ NIỆM LÀ ĐỂ NHỚ

Đêm khuya, bầu trời thật cao, không một vì sao, chỉ có một mảnh trăng đong đưa đợi cơn gió thoảng qua để đưa trăng theo cùng. Mảnh trăng ấy cũng lẻ loi nhỉ! Ngày hôm qua ấy, bên trăng còn có sao, sao luôn vây lấy trăng, trăng vui trăng tỏa sáng........., hôm nay trăng buồn, bầu trời là một màu đen. Trăng đang nghĩ gì, mong muốn điều gì? Có như cô không?
Men theo con đường mòn trở về ngày xưa ấy.......................
Trên con đường lất phất mưa bay, trăng và sao đua nhau tỏa sáng, trăng không cô đơn và sao cũng vậy, từng cơn gió thoảng qua...... Hình ảnh một cậu bé chở một cô bé trên chiếc xe đạp cũ, thỉnh thoảng cậu bé quay ra sau nắm lấy bàn tay đang run của cô bé, một chút ngượng ngùng, một chút ngây thơ rồi chúng lại tíu tít nói với nhau những chuyện của chúng. Ngày qua ngày, chúng luôn như thế, một chút nhớ nhung của con nít, một chút giận hờn........như thế có được gọi là tình yêu không nhỉ?
Thấm thoát mà đã 5 năm trôi qua rồi. Có lẽ kỉ niệm là để nhớ....nên cô vẫn chưa quên. Mỗi người một cuộc sống, thỉnh thoảng họ gặp lại nhau, cũng một chút ngượng ngùng......!!!!!!!!!!!

                                                                                                        Nắng Vô Hình
                                                                                                                2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét