Thơ Truyện ngắn Tiểu thuyết Tản văn Đôi lời

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

VÙI CHÔN NỖI HOANG MANG

VÙI CHÔN NỖI HOANG MANG

Có phải tôi đang trong cơn say?
Hay lạc trong u mê nào đấy?
Mà sao chẳng thể nào nhìn thấy?
Đôi chân này, đang đặt nơi đâu
Vùi tất cả vào giấc ngủ sâu
Để sau cơn đau tôi biết được
Có bao điều không dám cá cược
Chỉ là vì: Tôi mãi hoang mang!
Sự thật hay ảo ảnh ghé ngang?
Mà sao tôi cứ loay hoay mãi?
Là tôi của ngày xưa! Tìm lại
Rất gần hay quá đỗi xa xôi?
Tôi muốn trở lại là chính tôi
Bao hoang mang, vùi chôn đi hết
Chẳng muốn tâm hồn này sẽ chết
Vì lạc hoài trong từng nỗi hoang mang...

                                            NẮNG VÔ HÌNH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét