Thơ Truyện ngắn Tiểu thuyết Tản văn Đôi lời

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

EM NHỚ ANH, NGƯỜI YÊU CŨ

EM NHỚ ANH, NGƯỜI YÊU CŨ

Em muốn gọi người là quá khứ
Để rồi giữ sâu vào đáy tim
Cho em sẽ thôi, bớt kiếm tìm
Một hình bóng cũ, đã xa em
Cuốn nhật kí, em lại lật xem
Từng trang giấy in mờ màu chữ
Giọt lệ rơi, em không thể giữ
Cứ rơi hoài, vì người, biết không?
Giờ trong em là những khoảng không?
Hay chật vật vì anh mỗi tối?
Nghẹn đắng lòng, vì lời xin lỗi
Người nói vội và rồi bước đi
Em nhớ người, nhớ lại những khi
Người bên em, quan tâm, lo lắng
Còn lại đây là những khoảng lặng
Xa mãi rồi, sao còn vấn vương?

                                        Nắng Vô Hình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét