Thơ Truyện ngắn Tiểu thuyết Tản văn Đôi lời

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

NGHẸN ĐẮNG

              NGHẸN ĐẮNG

Này em à, anh đến sau người đó
Nhưng lo lắng, em vẫn dành cho anh
Nói anh rằng: "Tình trao anh mong manh
Nên bây giờ, quên em đi, anh nhé!"
Biết không em? Từng chuỗi ngày đơn lẻ
Anh mường tượng, vẽ ra bóng hình em
Tấm ảnh ấy, giờ đã bị lấm lem
Vì nỗi đau hay là vì nước mắt?
Ngày mai thôi, em đi xa anh mất
Về bên người, phải hạnh phúc, nghe không?
Đừng nhớ anh, anh sẽ lại trông mong
Chỉ cần xem, tình trong anh đã chết
Những ngày qua, có lẽ anh mỏi mệt
Nhớ đến người, đến những chuyện trước kia
Một mình anh, lặng lẽ giữa đêm khuya
Tìm cho mình, con đường còn lối thoát.

                                                    NẮNG VÔ HÌNH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét